Monday 24 August 2009

summer's end









Người ta đã từng nói về ngôi nhà gỗ nhỏ trên sười đồi màu xanh. Nơi ấy hai người đã yêu nhau suốt mùa hè. Họ đến đó từ bao giờ chẳng ai biết nữa...

Ở sười đồi đó, nơi cỏ trải dài xa tít tắp, họ đã hôn nhau. Nụ hôn ngọt mướt và ẩm ướt như những dòng suối âm ỉ chảy men theo sườn đồi, dọc theo những phiến đá. Nụ hôn lấp lánh ánh sáng của những tia nắng xuyên qua vòm lá khi mặt trời vừa mới rạng. Nụ hôn có vị của nước mưa, chảy lênh láng trên lưỡi và làn môi. Nụ hôn có mùi thơm nồng nồng của cỏ dại và đất ẩm sau mưa.
Họ hôn nhau dịu dàng lúc bình minh. Hôn nhau bình yên khi mặt trời vừa đứng trên đỉnh đầu. Hôn nồng nàn khi hoàng hôn buông xuống. Và khi màn đêm kéo về họ hôn nhau cuồng dại, giống như hai con ngựa hoang lao mình vào bóng tối...

Ở sườn đồi đó, giữa ngôi nhà gỗ màu trắng tinh khôi, họ đã cuộn vào nhau. Những tiếng thì thầm thổn thức hòa lẫn vào tiếng mưa tí tách rơi trên phiến lá. Đêm mùa hè ở đây lúc nào cũng rạo rực và say nghiêng ngả như một ly rượu nồng. Cũng có những lúc tất cả dường như đứng yên, cả thời gian cũng ngưng đọng lại để nghe tiếng đêm rì rầm cùng nhịp thở.

Ở sườn đồi đó, tình yêu tràn đầy và sóng sánh. Tình yêu tự do như những cơn gió hoang hoải. Tình yêu rạng rỡ, huy hoàng như vệt ánh sáng vắt qua vòm trời màu xanh. Tình yêu đau đớn như tiếng mưa cứa vào sỏi đá lúc đêm khuya.

Ở sườn đồi đó, hai người trôi về phía nhau, hòa tan vào nhau để rồi lại tan rã ra thành hàng ngàn mảnh tinh thể không màu, không dáng vẻ, không mùi vị bay lửng lơ trên tầng không khí...

Từ đó, chẳng còn ai nhắc đến ngôi nhà gỗ nhỏ trên sườn đồi màu xanh. Từ đó, mùa hè cũng kết thúc...

No comments:

Post a Comment